“Không hổ là phụ thân.” Tạt nước lạnh lên người không tính là xâm hại, nhưng trong thời tiết tuyết bay mà bị ướt người, cái tư vị đó thật là lạnh thấu xương.
Dù bọn họ còn muốn mắng chửi, nhưng môi run rẩy cũng không mắng được trôi chảy. Người hầu cận phía sau đưa áo khoác cho bọn họ khoác lên, lúc này phiên tòa mới có thể tiếp tục, nhưng người cũng đã bình tĩnh hơn nhiều.
Hạ Linh Xuyên uống một ngụm cháo: “Phụ thân đã phán phạt Lý gia rồi sao?”
“Đó là lẽ đương nhiên. Bọn họ không có bằng chứng đã xông vào Chiêm gia đánh người, bị dân chúng khắp thành và tân Tổng quản bắt quả tang, không thể chối cãi. Ngoài việc bồi thường tất cả tổn thất mà Chiêm gia phải chịu trong trận hỗn chiến này, phụ thân còn muốn giam giữ kẻ cầm đầu gây rối. Theo luật của triều đình, kẻ chủ mưu gây thù chuốc oán, tụ tập ẩu đả có thể bị giam cầm tối đa năm năm. Nếu gây ra án mạng, còn có thể bị tăng thêm hình phạt.”




